KIẾP NÀY NẾU KHÔNG GIÁC NGỘ THÌ HÃY LÀ NGƯỜI BIẾT SỐNG THÔNG MINH

KIẾP NÀY NẾU KHÔNG GIÁC NGỘ THÌ HÃY LÀ NGƯỜI BIẾT SỐNG THÔNG MINH

Thế gian có ba kiểu người:

1- Người khờ dại sẽ nỗ lực hết mình để kiếm thật nhiều tiền, tích tiền để hưởng thụ, trong quá trình hưởng thụ tạo thêm nhiều bất thiện nghiệp và rồi rơi vào vòng luân hồi trả nghiệp báo;

2- Người khôn ngoan nắm được luật nhân quả sẽ coi trọng Đức hơn tiền bạc mà làm việc thiện để hưởng phúc báo đời sau;

3- Cuối cùng là người giác ngộ – họ không muốn làm ”tù nhân của Phước báu hữu vi trong cõi Nhân, Thiên”, họ không muốn rơi vào vòng luân hồi chuyển kiếp để rồi không biết kiếp sau mình liệu còn được làm người hay thành thứ gì khác, họ dành thời gian lo tu tập.

Luân hồi tái sinh không loại trừ bất kể ai, cho dù đó là một người giàu có và danh vọng bậc nhất, hay chỉ là một thường dân nghèo nàn.

Theo giáo lý Phật đà, một sinh mệnh luôn luân hồi chuyển kiếp, kiếp này có thể làm người, kiếp sau có thể làm chư Thiên hay rơi vào đường súc vật, kiếp kế có thể là vật vô tri như tảng đá, ngọn núi, cây cối… Tất cả đều do thiện hay ác nghiệp đưa đường dẫn lối…

“Để được làm người, sinh mệnh đó thực sự may mắn”.

Con người khi sinh ra không mang đến cõi đời này bất cứ thứ gì, nhỏ bé, trần trụi và chỉ có vậy, lúc nhắm mắt xuôi tay cho dù trong cuộc đời có kiếm bộn tiền, có làm ông to bà lớn, vẫn chẳng thể mang theo. Cái duy nhất họ mang theo chính là Đức và Nghiệp, chúng tích tụ từ việc Thiện và Ác mà họ đã thực hiện khi làm kiếp người.

Tiền bạc và danh vọng đối với một người khi đã nhắm mắt xuôi tay không là gì cả, thậm chí còn mang tới cái nợ lớn cho họ, để rồi phải chịu phán xét nghiêm minh của luật nhân quả.

Bởi vậy, nếu không thể làm một người giác ngộ, thì hãy làm một kẻ thông minh, tích đức hành thiện để kiếp sau không phải chịu đọa đày.

”Nhiều lắm trăm năm một kiếp người
Đến rồi ai cũng phải đi thôi
Hãy sống sao cho đầy ý nghĩa..
Để buổi xuôi tay miệng mỉm cười…”

Như Nhiên

__(())__

Bài viết khác