CHỮA CHÙA HƯNG SƠN
Ba chùa nhập lại từ xưa lắm
Trải: với thời gian đã đổi thay!
Hưng thịnh có thời trăm gian lẻ?
Sa xút: vừa rồi chỉ mỗi ngôi!
Đất nước thanh bình tôn lễ nghĩa.
Khang trang, tố hảo tín đồ đông
Chữa chùa tô tượng: người mong đợi,
Tín tâm: công đức đến thêm đông.
Ngày 1 tháng 2 năm 2007
Nguyên Bình
THĂM QUAN LÀNG DIỀM
Đền cùng Giếng Ngọc Làng Diềm
Lừng danh nổi tiếng linh thiêng lâu đời
Có ba cụ cá bơi bơi
Sống chung với Giếng lâu đời tới nay
Nước ở giếng Ngọc nơi này
Trong xanh vị ngọt dân hay pha trà
Thơm ngon hương sắc đậm đà
Ai đã thưởng thức ắt đà khó quên
Không tin đến với làng Diềm
Uống nước giếng Ngọc xem tin không nào
Vui cùng tiếng hát cất cao
Làn điệu quan họ ngọt ngào dân ca./.
Ngày 4 tháng 9 nhuận năm Giáp Ngọ
Tác giả: Vũ Cao Lược[1]
Kính chúc Quý Khách đi lễ gặp nhiều may mắn, vạn sự cát tường như ý hanh thông!
[1] Phật tử Vũ Cao Lược – thị trấn Gia Bình – huyện Gia Bình – tỉnh Bắc Ninh
THĂM ĐỀN VUA BÀ
Kinh Bắc: văn hiến từ xưa
Tao nhân, mặc khách có thừa ngợi ca
Nhữ Nương truyền dạy trẻ già
Dân ca quan họ vượt ra cõi ngoài
Mặc cho gió dập, mưa hoài
Nuột nà điệu hát, lời ca: chữ tình
Ai nghe chẳng lọ mà thinh
Ngất ngây, ngây ngất ngỡ mình chiêm bao.
Ngày 24/ 01/ 2007
Nguyên Bình
TỨC SỰ KHI THĂM ĐỀN VUA BÀ
Đất kinh Bắc: ngàn năm văn hiến
Có một vùng: cùng cốc, chân quê
Nhữ Nương giáng hạ về nơi đó
Quan họ lưu truyền ở tại đây
Điệu hát lời ca người hâm mộ.
Âm trường, nhịp sắp chẳng ai chê
Nhân sinh sở tại quê vàng ấy
Chẳng giữ vốn kia: thật phí hoài.
Ngày 24/01/2007
Nguyên Bình
THĂM QUAN ĐÌNH DIỀM
“ Vãng du hữu lợi”[1]: Ấy làng Diềm
Bước qua cổng chính dạ mênh mang:
Chợ làng tấm lập người qua lại,
Ngôi Đình sừng sững: dáng hiên nga
“Vẻ vang”[2]: tiếng ấy xưa truyền lại,
Chạm khắc thời nay “chửa”[3] sánh ngang
Quý khách vãng du nơi nào nữa?
Đã đến nơi đây: hẳn ngỡ ngàng.
Ngày 08/08/2008
Nguyên Bình
[1] Là bốn chữ được trích ghi trên nền cổng làng Diềm
[2] Được trích từ thành ngữ câu truyền cổ xứ Kinh Bắc: “ Thứ nhất là Đình Đông Khang, thứ hai Đình Bảng, vẻ vang Đình Diềm”
[3] Chửa là một từ địa phương hay dùng có nghĩa là “ chưa”.
Văn Thành