Chuyện bóng chuyền Song Quỳnh chất

*
Các bác biết không?
Vừa qua bóng chuyền Song Quỳnh tổ chức giao lưu thành công giữa 12 đội, đó là tính cả đội chủ nhà (nam và nữ) được tổ chức ngày tháng năm chuột vàng. Kết quả phân chia nhất nhì ba rõ ràng nhưng ở đây chúng ta nhìn bằng tinh thần thể thao từ bi và trí tuệ, nhiệt tình đoàn kết là chính nên đội nào đánh cũng hay đều góp mặt vào thước phim lịch sử bóng chuyền Song Quỳnh quê hương yêu dấu.
Trời quang cứ dần trôi đám mây trắng bay bay, bóng chuyền SQ đi vào ổn định. Có bạn nói sự nhiệt tình đã ngấm vào máu thịt nên tính say mê bóng chuyền không làm bỏ bê công việc, từ khi có bóng chuyền gia đình càng khăng khít hơn, điện thoại được xem chung, mỗi người không một góc, thi văn, lời nói dễ thương hơn, văn hoá lịch thiệp, các cầu thủ trong thôn ngoài xã liên hệ để giao lưu bóng chuyền càng nhiều làm khí thế sức mạnh thể thao tốt hơn. Như Anh Nam thôn Nội Phú nói chúc mừng clb bóng chuyền SQ tổ chức giải thành công tốt đẹp. Em Kiên đánh “fair play” chơi đẹp, mới học lớp 9 mà đánh vô cùng, tặng vàng em không thích, tặng lời góp ý và tán thán em chơi tốt thêm em mới nhận, em ấy còn hay hỏi han sức khỏe quan tâm, chúc mừng đội bóng ngày một phát triển.
Các vị biết không?
Tinh thần bóng chuyền SQ rất lạ, tính tự giác của đội rất cao. Các tổ trưởng, phó và thành viên cực kỳ tốt trong công việc. Việc riêng nhà ai ấy làm. Việc quan quan làm, việc thương gia ấy buôn, thày tự thì chuyên tụng sách, sửa xe chạy taxi, lấy hàng phụ vợ nhiệt tình, anh Tuấn dể SQ vui tính đánh hay lại hay tham gia từ thiện, cháu Thương học tốt ngoan hơn, ông Tới quan tâm tới đồng đội nhiều hơn, MC Hoàng An, Anh Châu, Anh hai Thịnh dẫn hát hay nhiều show diễn hơn, ông Minh bà Bảy, cô Mến ngoài việc công sở tốt gọn gàng việc nhà, cơm xong hay nhắc nhở nhau cùng ra sân rất đều sớm, hôm ông Minh nói: CLB bóng chúng ta tổ chức thành công quá, nhiều clb các thôn không tổ chức được. Cũng như bác Tới bảo “Tôi đi nhiều nơi chưa thấy đâu tổ chức hay được như mình”. Đây là một nhận xét dễ hiểu. Một nhà triết gia Hêraclit (khoảng 535 TCN – 475 TCN) người Hy Lạp xưa là nhà triết học duy vật, ông Tổ của phép biện chứng từng nói “Không ai tắm hai lần trên một dòng sông”. Cái đẹp của thiên nhiên, mỗi bông hoa, mỗi công việc nếu ta tổ chức tốt mỗi lần sẽ qua nhịp nhàng kết quả đem lại thành công, là nhất. Ấy là nhìn khách quan qua lăng kính Phật học của bản thể vô ngã hay không phân biệt của vạn hữu.
Có thể nói, thể thao thì nhiều kiểu, nhưng hôm nay cảm xúc ùa về, nét văn hoá tinh thần thể thao lại càng dấy lên theo dịp mõ câu kinh niệm Phật, tâm sáng trong, ta lại càng thích thể thao hơn.
Nhờ bóng chuyền thân tâm ta càng khỏe, trao đổi thông tin bằng công nghệ khoa học 4.0 ta hiểu cả nước ta đang đoàn kết để phòng chống dịch covid -19 nhiệt tình hơn, chống dịch như chống giặc. Theo tôi phải phòng chống dịch hơn cả chống giặc. Vì giặc có thể do nhóm con người nào đó nhận thức sai lầm gây ra chiến tranh, kết thúc chiến tranh vẫn còn nhóm người ấy sống, họ vẫn còn có cơ hội sửa sai. Còn dịch cả nước trên thế giới không đoàn kết khéo, không coi nhau như anh em đùm bọc nhau chống dịch không tốt, corona vi rut sẽ tấn công hủy diệt cả loài người. Như nơi Vũ Hán TQ hơn 1665 người chết (16.2.20) vì dịch…
Trên tinh thần thể thao tôi lại càng xem tin và trao đổi thông tin nhiều, nhanh gọn hơn, tránh bắt tay bắt chân, tránh nói cười thiếu ý thức bật nước bọt sang người trong dịp bệnh đang nóng lan. Cần nên ăn một số thức ăn có chất Vitamin C như: quả dâu, quả cam, đu đủ, xoài,… vệ sinh tay chân sạch sẽ, hạn chế đi lại nơi đông người, nơi đang có người nhiễm dịch như ở phường Trúc Bạch, Hà Nội. Còn nhiều thông tin khác nữa sẽ được nhiều người cung cấp ghép vào câu chuyện bóng chuyền Song Quỳnh chất này.
Trưa nay mình ngủ dậy nhớ một giấc mơ thế này, mấy cầu thủ bóng chuyền Song Quỳnh như: cô Nga, Năm, Thương, cháu Thế Anh,..tập trung một ngôi nhà như biệt thự có vườn hoa cây cảnh rất đẹp, cạnh nhà còn có cả sân bóng, mọi người bàn tán chúng ta tổ chức mua các thứ về đây ăn lẩu chay xong ra sân cho tiện, tiếng cười nói chuyện lúc to lúc nhỏ. Tôi lúc đó xuất hiện cùng một nhóm cầu thủ: ông Minh, Tới, An, Châu, Tuấn, Thịnh, Hưng, Tài, Hữu, cô Mến, Mùa, Hệ, Minh,…, và một nhóm trẻ đam mê bóng chuyền vô, vào tới nơi mấy vị chuẩn bị rửa các thứ chuẩn bị lẩu sắp xong ngồi vào chiếu, có một tiếng nói lên hình như của cô Nga đội trưởng nữ: “ồ, vui quá. Mọi người ơi, đủ duyên rồi chúng ta chuẩn bị tiếp thôi”. Thế là người chạy ù ra mua thêm các thứ rau nấm, cà chua, mía, cà rốt,…, người mượn thêm nồi lẩu nhà bác Bình về nấu. Thế là cả clb chúng tôi đoàn viên sinh hoạt một bữa thật vui, vừa ăn vừa hát, vừa hài, vừa bình văn thơ, bắt bước một, lêu bước 2, công đập hay bỏ dỏ, bọc lót, đoàn kết cứ thế thành phong trào. Trong lúc ấy có tiếng nhạc, một câu hỏi ai đó nhẹ nhàng, thế quĩ đóng hết chưa mọi người? À mọi người đang đóng, thế thì tốt rồi. Tham gia thể thao câu lạc bộ nào cũng phải có quĩ để duy trì câu lạc bộ, hỏi thăm nhau khi lúc nắng – mưa, hiếu, hỉ… Mọi thứ sẽ tốt, nếu chúng ta đoàn kết, coi nhau như một gia đình thân thiện, thể thao khỏe mạnh, lao động hăng say thì kinh tế phát triển, cuộc sống gia đình, xã hội càng thăng hoa hơn.
Một bữa lẩu hay, một làn quan họ “người ơi người ở đừng về”, bỗng làm tôi tỉnh giấc, thôi thúc tác giả ghi lại, ghi dài đành phải đăng làm kỷ niệm, không hi vọng nhiều người đọc khen, nhưng ai lỡ đọc hết đó là diễm phúc cho một ước mơ của thể thao chất vậy.
10.3.2020; QH

Bài viết khác